[[[ CHẬM 1 GIẤY THÔI !!!! SOS⚠️⚠️⚠️ ]]]
https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=1147188175477761&id=623723054490945
Người vô cảm thì đáng sợ một, nhưng sự im lặng của người tốt mới là điều làm người ta ám ảnh và sợ hãi gấp mười.
Tôi chỉ có thể rơi nước mắt cho sự vô cảm và cái gọi là ý thức của số đông người tham gia giao thông trong xã hội ngày nay.Tôi xin được phép gọi đây là hiện tượng "ĐÓNG BĂNG Ý THỨC" .Phải chăng ở hiện trạng bộn bề như ngày nay mà người ta mãi vội chạy đua với thời gian , công việc và cuộc sống mà vô tình bỏ quên cái gọi là tình người, là sự đau thương.
Thử nghĩ xem nếu trên những chuyến xe đó là người quen của bạn, là gia đình bạn, là chính bản thân bạn thì các bạn sẽ cảm thấy bất lực như thế nào? đau lòng như thế nào? Và đã bao giờ bạn trải qua cảm giác ám ảnh khi nghe tiếng xe cấp cứu giữa dòng xe chen chút không lối thoát?
Và tôi lại thiết nghĩ tiếng còi xe cấp cứu có phải là một âm thanh quá đổi bình thường nên không chạm vào được "trái tim vô cảm" chăng? Liệu có nên thay thế tiếng còi xe cấp cứu bằng một âm thanh khác "nặng sức" hơn mới đánh thức được sự Hiện Lành của chúng ta. Ví như : "LÀM ƠN NHƯỜNG ĐƯỜNG CHO SỰ SỐNG" , "XIN HÃY NHƯỜNG ĐƯỜNG ĐỂ CỨU NGƯỜI" , "CHÚNG TÔI ĐANG CỐ GIÀNH LẠI SỰ SỐNG, XIN HÃY GIÚP CHÚNG TÔI",.............
CHẬM LẠI 1 CHÚT THÔI, chỉ cần chậm lại 1 giây thôi, đừng cố chen lấn, đừng cố vượt lên khi bạn nghe thấy những "tiếng còi xe cấp cứu". Trên chiếc xe đó là 1 mạng người đang trực chờ thoi thóp dành lại sự sống tính theo từng giây, từng khắc. Chậm lại 1 giây thôi, chỉ cần mỗi chúng ta chậm lại 1 giây suy nghĩ biết cảm thông và bớt vô cảm thôi thì cơ hội sống của những người nằm trên chiếc xe ấy sẽ có hi vọng được cứu.....
Làm người tốt không khó, làm người nhân ái lại càng không cần phải đao to búa lớn, từ thiện hay cho đi vật chất. Chỉ cần mỗi chúng ta quan tâm đến nhau, biết đặt mình vào vị trí người cần giúp đỡ ,cảm thông, đồng cảm. Những điều nhỏ nhặt đó trong một phút giây nào đó cũng đủ trở thành một cái ơn lớn không gì sánh bằng....